Các chuyên gia chỉ ra rằng việc sàng lọc các chứng chậm phát triển trong những lần khám sức khỏe định kỳ cho trẻ là rất quan trọng. Việc sàng lọc nên được bắt đầu khi đứa trẻ vẫn còn bé và duy trì trong suốt độ tuổi đi học. Một cách thông dụng mà các bác sĩ khoa nhi hay dùng để sàng lọc các bé là đánh giá mức độ phát triển kỹ năng tương ứng với độ tuổi của chúng. Nó liên quan đến các kĩ năng hay những mốc phát triển mà đứa trẻ cần phải có vì phần lớn những đứa trẻ khác ở độ tuổi đó đều có. Khi phỏng vấn cha mẹ của đứa trẻ bị nghi ngờ mắc bệnh tự kỷ, bác sĩ nên hỏi về việc mất khả năng ngôn ngữ, sụt giảm đáng kể vốn từ vựng ở đứa trẻ hay những kĩ năng giao tiếp không lời như chỉ tay, bắt, tóm. Bác sĩ nên hỏi về bất cứ thay đổi nào về kĩ năng xã hội, sự mất tập trung hay bất cứ sự mất hứng thú rõ rệt nào đối với cha mẹ hay anh chị tại mọi độ tuổi.
Khi đánh giá chứng tự kỷ ở một đứa trẻ, các chuyên gia sử dụng một vài công cụ sàng lọc đã được phát triển để nhanh chóng thu thập thông tin về phát triển giao tiếp và xã hội của đứa trẻ trong bối cảnh y học. Một số công cụ sàng lọc được dựa trên những quan sát của người kiểm tra với đứa trẻ. Một số đánh giá chỉ dựa vào những phản hồi của cha mẹ trong bản câu hỏi trong khi những đánh giá khác lại dựa vào cả thông tin từ cha mẹ và các quan sát khác.
Một công cụ sàng lọc giống như một danh sách kiểm: Nó liệt kê một vài hành vi và khả năng của trẻ và yêu cầu bác sĩ đánh giá chúng. Sau mỗi đánh giá, bác sĩ sẽ cho điểm hành vi hay khả năng đó. Ví dụ, nếu “giao tiếp mắt” là một tiêu chí của công cụ sàng lọc, nó có thể được cho điểm như sau: 0 = không có giao tiếp mắt, 1 = không thường xuyên, 2 = gián đoạn, hay 3 = có giao tiếp mắt phù hợp. Cuối kì đánh giá, điểm số cuối cùng sẽ được tính. Những điểm số ở một mức nhất định sẽ được cho là một chẩn đoán của bệnh tự kỷ. Các chuyên gia kiểm tra tính hợp lệ các công cụ sàng lọc này bằng cách sử dụng chúng để đánh giá hàng trăm trẻ đã được chẩn đoán mắc bệnh tự kỷ trước đó và hàng trăm trẻ không phải trẻ tự kỉ. Khi một công cụ sàng lọc có thể xác định chính xác những đứa trẻ tự kỷ và những trẻ bình thường khác thì công cụ đó được cho là hiệu quả. Điều quan trọng cần lưu ý là các kết quả của một công cụ sàng lọc vẫn chưa đầy đủ để có thể kết luận về chứng tự kỷ. Một bác sĩ có kinh nghiệm trong đánh giá trẻ sẽ không đưa ra chẩn đoán tự kỷ cho tới khi hoàn thành các việc sau:
1. cha mẹ đã được phỏng vấn về bệnh sử của đứa trẻ, các mốc phát triển trẻ đã đạt được và những hành vi, cư xử hiện tại.
2. đứa trẻ đã trải qua một bài kiểm tra thể chất toàn diện.
3. đứa trẻ đã trải qua bài kiểm tra về các chứng bệnh tương tự tự kỷ khác
Một công cụ sàng lọc chỉ cho người khám bệnh biết rằng đứa trẻ có phản ứng giống như một đứa trẻ tự kỷ phản ứng không chứ không cho biết tại sao đứa trẻ lại hành động như vậy. Ví dụ, một đứa trẻ đang có vấn đề về thính giác có thể có cùng điểm số với một đứa trẻ tự kỷ. Một bác sỹ sau khi đã được thông báo về các kết quả của công cụ sàng lọc sẽ cần phải đưa ra chẩn đoán phù hợp sau bài kiểm tra.
Nguồn: Nuôi con rối loạn phát triển
