Bị phơi nhiễm thủy ngân có nguy hiểm không?

Bị phơi nhiễm thủy ngân có nguy hiểm không?

Đúng, tiếp xúc với thủy ngân có thể rất nguy hiểm và gây ra những căn bệnh về thần kinh. Một lượng nhỏ thủy ngân có trong chất bảo quản thimerosal được sử dụng trong vắc xin. Sự hiện hữu của thủy ngân trong vắc xin đã khiến nhiều bậc phụ huynh quan tâm đặt câu hỏi về mối liên hệ giữa việc phơi nhiễm với thủy ngân và sự phát triển của tự kỉ. Điều này có thể sẽ hữu ích và do đó, chúng ta cần thảo luận về thủy ngân và những tác động của nó lên hệ thần kinh. Trong phần sau của cuốn sách, thimerosal sẽ được thảo luận kỹ hơn.

Thimerosal là một hợp chất có khoảng 50% thể tích là thủy ngân ê ty líc. Nó được sử dụng trong vắc-xin để ngăn ngừa sự phát triển của vi khuẩn và các loại nấm.

Thủy ngân tồn tại theo 3 dạng trong tự nhiên là: dạng nguyên tố, dạng vô cơ và dạng hữu cơ. Thủy ngân ở dạng nguyên tố được sử dụng trong nhiệt kế, nó sáng bóng, óng ánh như bạc và trông như là kim loại lỏng. Dạng vô cơ tồn tại khi thủy ngân kết với các nguyên tố khác như clo, lưu huỳnh, dưới dạng một loại muối. Cuối cùng là thủy ngân ở dạng hữu cơ như phenyl-,ethyl-, và methyl. Mỗi dạng thủy ngân trong 3 dạng nói trên có thể gây ra bệnh ở mức độ khác nhau, phụ thuộc vào hàm lượng thủy ngân, đường phơi nhiễm thủy ngân và lượng thủy ngân mà cơ thể hấp thụ.

Thủy ngân vô cơ xâm nhập vào cơ thể rất dễ dàng, tích tụ chủ yếu là ở thận. Nó đi vào hệ thần kinh trung ương một cách chậm rãi, nhưng nó cũng từ từ được loại bỏ. Hợp chất thủy ngân hữu cơ dễ dàng được hấp thụ hơn và có thể xâm nhập vào não bộ đơn giản hơn nhiều so với thủy ngân vô cơ. Qua các thông tin từ những nghiên cứu nhỏ với trẻ em cho thấy rằng thủy ngân ethyl ít độc hại hơn thủy ngân methyl và nó sẽ bị loại bỏ khỏi cơ thể nhanh hơn.

Tác động độc hại của việc làm việc với thủy ngân đã được biết đến rất rõ từ hàng nghìn năm nay. Công nhân luyện kim và các thợ nấu kim loại đã phải chịu đựng những tác động thần kinh do tiếp xúc với thủy ngân. Những tác động này cũng được phát hiện thấy ở những người thợ làm mũ từ thế kỉ 19. Dung dịch thủy ngân thường được sử dụng trong quá trình biến lông thú thành nỉ, làm cho những người làm mũ hít phải thứ kim loại độc hại cao này, và hệ thống thông gió kém chất lượng của hầu hết các xưởng làm tình trạng này trở nên trầm trọng hơn. Điều này đã dẫn đến việc tích tụ thủy ngân trong cơ thể của những người công nhân, gây ra các triệu chứng như chảy nước mũi, rụng tóc, run rẩy, không thể kiểm soát cơ bắp, co giật, mất khả năng phối hợp, đi loạng choạng, khó khăn trong việc hình thành từ, nói lắp, lung lay răng, mất trí nhớ, trầm cảm, khó chịu và lo âu. Trường hợp nghiêm trọng, họ có thể cảm thấy ảo giác. Việc này được biết đến như là “hội chứng những người làm mũ bị điên” ở Anh trong suốt khoảng từ thế kỉ 18 đến thế kỉ 19, được biết đến rộng rãi như là nhân vật Người làm mũ bị điên trong tác phẩm  “Alice ở xứ sở thần tiên” của Lewis Carroll.

Trong cùng thời kì trên ở Mỹ, Danbury, Connecticut được biết đến như là thành phố của mũ, rất nhiều công dân thành phố được thuê vào làm trong ngành công nghiệp chế tạo mũ. Nhiễm độc thủy ngân trong thành phố này phổ biến đến mức các thầy thuốc thường gọi các triệu chứng thần kinh như nhầm lẫn, thiếu sự phối hợp và run tay là “Bắt tay kiểu Danbury”

Một trong những ví dụ tai tiếng nhất của việc bị phơi nhiễm với  thủy ngân ác tính trong lịch sử gần đây xảy ra vào những năm 1970 ở I-rắc. Lúa mì được xử lí bằng thuốc diệt nấm thủy ngân hữu cơ là nguồn gốc gây nên việc bánh mì bị nhiễm độc. Nhiều người lớn đã bị rối loạn thị giác rồi sau đó bị mù. Phơi nhiễm trong thời gian mang thai khiến trẻ sinh ra bị khiếm khuyết phát triển tâm thần vận động với tỷ lệ co giật và chậm trễ trong việc tập đi tăng. Trong suốt những năm 1950 ở Nhật Bản, những phụ nữ mang thai ở khu vực vịnh Minamata đã tiêu thụ lượng cá có hàm lượng thủy ngân metyl cao, làm cho ít nhất 30 trường hợp trẻ nhỏ bị bại não và hơn 100 người chết.

Ta cũng nên lưu ý rằng những nghiên cứu dịch tễ học đã được tiến hành với những nhóm đối tượng này. Trẻ em tiếp xúc với hàm lượng thủy ngân methyl cao ngay từ khi còn trong bụng mẹ có những vấn đề thần kinh đáng kể cũng như là những chậm trễ trong phát triển khó nhận thấy hơn. Tuy nhiên, người ta không nhận thấy tỷ lệ tự kỷ xảy ra thường xuyên hơn trong số những đối tượng này.

Hơn nữa, thủy ngân có trong một số vắc-xin được cơ thể kiểm soát theo cách rất khác so với thủy ngân methyl được tìm thấy trong thực phẩm như cá hoặc thủy ngân từ các sự cố công nghiệp. Thủy ngân ethyl trong  vắc-xin được loại bỏ khỏi cơ thể nhanh hơn gấp đôi so với thủy ngân methyl. Do đó,  không thể ngoại suy từ tác động lâm sàng do phơi nhiễm nhiều thủy ngân methyl trước khi sinh sang những đối tượng bệnh nhân tiếp xúc ít hơn, sau khi sinh, với etyl thủy ngân

Nguồn: Nuôi con rối loạn phát triển.